Có bao giờ mọi người thử suy nghĩ tại sao các blogger Việt Nam ít được biết đến trên thế giới và được các blogger nước ngoài công nhận ? Khi mình bắt tay viết blog, mình cũng có suy nghĩ làm thế nào để nhiều người biết đến mình và theo dõi thường xuyên blog của mình. Giờ mình nghiệm được vài điều….
Phụ mục
Vấn đề 1: Rào cản ngôn ngữ
Đây có lẽ là “big problem” của cộng đồng các Blogger Việt Nam. Theo đánh giá sơ bộ của mình, số blogger có thể nói thông, viết thạo một ngôn ngữ khác ngoài tiếng mẹ đẻ không nhiều nên dẫn đến khả năng giao tiếp với thế giới bên ngoài còn bị hạn chế. Cũng chính vì điều này mà nhiều blogger có những đóng góp to lớn cho cộng đồng blogger Việt Nam, những bài viết thực sự chất lượng không thể được quảng bá rộng rãi mà chỉ xoay quanh cái … ao làng của mình mà thôi.
Có lần mình tự hỏi bản thân: tại sao cộng đồng blogger Việt Nam không thể phát triển như cộng đồng blogger thế giới mà chỉ quanh đi quẩn lại vài ba blogger khá nổi tiếng ở VN mà thôi, còn những người khác ?. Trả lời câu hỏi này không phải là quá khó khăn: mỗi blogger khi bắt tay viết blog đều mong muốn kiếm được chút tiền tiêu vặt đều duy trì đam mê của mình nhưng các hoạt động sinh lợi cho blog còn bị hạn chế và các mạng quảng cáo chưa chú tâm nhiều đển mảng tiếng Việt. Do đó, một phần nhuệ khí của blogger bị hao hụt và không tạo ra làn sóng đẩy nhanh sự phát triển của blog Việt.
Mình tự hỏi, phải chi người Việt Nam có trình độ tiếng Anh cao hơn thì có lẽ giờ này phân mảng blog của Việt Nam sẽ rất sôi động lắm đây.
Vấn đề 2: Tâm lý
Vấn đề này tôi giành cho các bạn có blog chuyên sâu và có một thời gian hoạt động nhất định trên Internet. Mục đích của blogger cũng giống như webmaster ở chỗ muốn khẳng định cái tôi của mình, muốn chia sẻ kiến thức và hiểu biết của mình với tất cả mọi người. Tuy nhiên, đó là một dạng đam mê cá nhân.
Vấn đề ở đây: tôi muốn viết những gì chưa ai viết, tôi muốn nói những gì chưa ai nói. Trong khi xã hội xung quanh hầu như kiến thức và kinh nghiệm đã được chia sẻ gần như … tất cả. Rào cản này khiến cho blogger cảm thấy những điều đó đã được rất nhiều người nói đến rồi, không nên nói thêm nữa.
Bên cạnh đó, vấn đề trao đổi và thảo luận với một vấn đề đã sáng tỏ còn nhiều hạn chế. Người đọc thường có xu hướng bỏ qua những điều đã đọc hoặc đã biết và không chú tâm đến nó nữa. Nhưng nếu bạn giành thời gian cho những vấn đề đó, biết đâu chúng ta sẽ có những ý tưởng mới, những gợi mở cho một vấn đề chưa được ai nói đến thì sao nhỉ ????
Vấn đề 3: Cạn kiệt ý tưởng và thực trạng càng nhiều bài càng tốt.
Viết, viết, viết… viết đến một lúc nào đó bạn sẽ cảm thấy mình chẳng còn gì để viết vì đã cạn kiệt ý tưởng :light: . Điều này làm bạn cảm thấy nản chí và có xu hướng chấm dứt đam mê của mình hoặc ít cập nhật bài viết hơn trước. Đứng ở phương diện người đọc, bạn sẽ không theo dõi blog thường xuyên nữa khi cảm thấy nó không còn được cập nhật thường xuyên, quanh đi quẩn lại cũng … nhiêu đó.
Một số bạn chọn giải pháp là tìm kiếm và cập nhật các bài viết từ các blog khác hoặc các website khác về blog mình nhưng mình nghĩ đây không phải là giải pháp hay vì nó đánh mất cái “tôi” của bạn – một thứ cần thiết để tạo nên một blog có chất lượng. Bản thân mình cũng không thích đọc các blog đi sao chép từ nơi khác về…
Vấn đề 5: Tính kiên nhẫn
Hành trình blogger là một hành trình lâu dài và chờ đợi sự công nhận của cộng đồng mạng. Hành trình này có thể ngắn, có thể dài và bạn không thể biết trước đích đến của mình ở đâu, bao lâu nữa thì đến. Do đó, tính kiên nhẫn là rất cần thiết.
Nếu bạn đang đam mê và tìm thấy niềm vui từ blog của mình có lẽ bạn sẽ không chú tâm đến vấn đề này. Nhưng thực sự nếu bạn trải qua một thời gian dài cùng blog, bạn sẽ thấy đức tính này là cần thiết (tiếc là nhiều bạn lại muốn nhanh, gọn, lẹ).
Hệ quả của sự thiếu kiên nhẫn chính là sự chán nản đã nói ở trên. Vì vậy, hãy bình tĩnh, thành công còn ở phía trước các bạn ah.
Vấn đề 4: Cơm, áo, gạo, tiền
Ai sống cũng cần ăn cơm, cần uống nước và cần tiền để trả tiền internet.
Cho nên, để phục vụ đam mê thì cái bụng phải no trước đã. Còn nếu bạn chưa no, bạn phải lo đi kiếm cơm đã trước khi viết bài. Có thực mới vực được đạo là thế.
Chào các bác ! =P~